Chú thích:

Báo cáo lên Đại hội đồng.

Các cam kết đa biên thông báo cho Đại hội đồng.

Báo cáo lên cơ quan giải quyết tranh chấp.
(Nguồn: www. wto. org).
4.Thành viên và điều kiện cần thiết để gia nhập WTO. 4.1.Thành viên. Hiện nay WTO có 141 thành viên, trong đó không chỉ bao gồm các quốc gia có chủ quyền mà còn cả các lãnh thổ riêng biệt như EU, Macao, Hồng Kông.
Theo quy định của Hiệp định của WTO, có hai loại thành viên WTO là thành viên sáng lập và thành viên gia nhập.
Thành viên sáng lập là những nước là một bên ký kết GATT 1947 và phải ký, phê chuẩn Hiệp định về WTO trước ngày 31/12/1994 (tất cả các bên ký kết GATT 1947 đều đã trở thành thành viên sáng lập của WTO).
Thành viên gia nhập là các nước hoặc lãnh thổ gia nhập Hiệp định WTO sau ngày 01/01/1995. Các nước này phải đàm phán về các điều kiện gia nhập với tất cả các nước đang là thành viên của WTO và quyết định gia nhập phải được Đại hội đồng WTO bỏ phiếu thông qua với ít nhất hai phần ba số phiếu.
4.2. Điều kiện gia nhập. Các nước thành viên có nghĩa vụ bảo đảm rằng những thủ tục, quy định và luật pháp quốc gia của họ phải phù hợp với những điều khoản của những hiệp định này. Qúa trình hài hoà hoá các quy định của tất cả các nước thành viên sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại hàng hoá và dịch vụ. Ngoài ra, sự hài hoà của các quy định của từng quốc gia sẽ bảo đảm cho việc không tạo ra những rào cản không cần thiết đối với thương mại và xuất khẩu của từng nước thành viên như sẽ không bị cản trở do mức thuế cao hoặc những rào cản khác đối với thưong mại.
Mặc dù không nhất thiết phải tham gia WTO nhưng những lợi ích mà một quốc gia có thể có được từ một hệ thống thương mại đa phương này là rất lớn bởi vì tổ chức này hiện đang chiếm 90% thị phần thương mại thế giới.
5.Những hiệp định và nguyên tắc của WTO. 5.1.Những hiệp định chính của WTO. Để điều chỉnh quan hệ thương mại quốc tế, WTO có 16 hiệp định chính, như: Hiệp định chung về thuế quan và thương mại (GATT 1994); Hiệp định về hàng rào kỹ thuật trong thương mại (TBTs); Hiệp định về các biện pháp vệ sinh kiểm dịch (SPS); Hiệp định vè thủ tục cấp phép XNK (ILP); Hiệp định về quy tắc xuất xứ (ROO); Hiệp định về kiểm tra trước khi giao hàng (PSI); Hiệp định trị giá tính thuế hải quan (ACV); Hiệp định về các biện pháp tự vệ (ASG); Hiệp định về trợ cấp (SCM) và phá giá (ADP); Hiệp định về nông nghiệp (AOA); Hiệp định về thương mại hàng dệt may và may mặc (ATC); Hiệp định về các biện pháp đầu tư liên quan đến thương mại (TRIMS); Hiệp định về thương mại dịch vụ (GATS); Hiệp định về các khía cạnh liên quan đến thương mại của quyền sở hữu trí tuệ (TRIPS) và thoả thuận về các quy tắc và thủ tục điều chỉnh việc giải quyết tranh chấp (DSV).
Tất cả các thành viên WTO đều phải tham gia vào các hiệp định nói trên, quy định này gọi là sự chấp thuận cả gói. Bên cạnh đó WTO vẫn duy trì 2 hiệp định nhiều bên, các thành viên WTO có thể tham gia hoặc không tham gia, đó là: Hiệp định về buôn bán máy bay dân dụng, Hiệp định về mua sắt của Chính phủ. Còn 2 hiêp định nhiều bên khác là Hiệp định quốc tế về các sản phẩm sữa; Hiệp định quốc tế về thịt bò thì cuối năm 1997, WTO đã chấm dứt và đưa những nội dung của chúng vào phạm vi điều chỉnh của các Hiệp định nông nghiệp và Hiệp định về các biện pháp vệ sinh kiểm dịch.
5.2.Các nguyên tắc pháp lý của WTO. WTO hoạt động dựa trên 5 nguyên tắc chính:
Nguyên tắc thứ nhất là thương mại không có sự phân biêt đối xử. Nguyên tắc này được cụ thể hoá trong các quy định về quy chế Đối xử tối huệ quốc (MFN) và Đối xử quốc gia (NT) mà nội dung chính là dành sự đối xử bình đẳng đối với các thương nhân, hàng hoá, dịch vụ của các bên tham gia thương mại.
Nguyên tắc thứ hai là tạo dựng một nền tảng ổn định cho thương mại. Các nước thành viên có nghĩa vụ minh bạch hoá các chính sách của mình, cam kết sẽ không có những thay đổi bất lợi cho thương mại. Nếu thay đổi phải báo trước, tham vấn và bãi trừ.
Nguyên tắc thứ ba là đảm bảo thương mại ngày càng tự do hơn thông qua đàm phán. Kể từ hiệp định GATT năm 1947 đến nay, WTO dã qua 8 vòng đàm phán để giảm thiểu, dỡ bỏ các hàng rào phi thuế và mở của thị trường.
Nguyên tắc thứ tư là tạo môi trường cạnh tranh ngày càng bình đẳng. WTO không cho phép các hành vi cạnh tranh không lành mạnh trong thương mại quốc tế, ví dụ như bán phá giá, trợ cấp cho hàng hoá, đồng thời cho phép các nước được áp dụng các biện pháp tự vệ khi nền sản xuất trong nước bị đe doạ, gây thiệt hại bởi hàng nhập khẩu.
Nguyên tắc thứ năm là điều kiện đặc biệt dành cho các nước đang phát triển. Hiện nay, 3/4 thành viên của WTO là các nước đang phát triển và kém phát triển. Thực hiện nguyên tắc này, WTO dành cho các nước đang phát triển, các nền kinh tế chuyển đổi những linh hoạt và ưu đãi nhất định trong việc thực thi các hiệp định, đồng thời chú ý đến trợ giúp kỹ thuật cho các nước này, với mục tiêu đảm bảo sự tham gia sâu rộng hơn của họ vào hệ thống thương mại đa phương.